Tạ Ngôn Sanh vốn là kẻ chốn sa trường, lời vừa cất lên đã bàn đến thời cục thiên hạ, một phen thao thao bất tuyệt. Mãi đến khi thấy sắc mặt Ninh Phù từ hồn nhiên chuyển sang trầm lặng, nàng mới chợt ý thức mình lỡ lời, vội thấp giọng:
“Phù nhi đừng để tâm, vừa rồi những lời kia đều chẳng phải chuyện trước mắt, là ta lắm lời lỡ miệng, thực không nên đem việc nơi doanh trướng mà khuấy nhiễu lòng ngươi.”
Ninh Phù nghe vậy thì khẽ ngẩn người. Từ nhỏ đến lớn, bất luận phụ hoàng, mẫu hậu hay các vị ca ca, ai ai cũng nuông chiều nàng, không đành để nàng chịu chút sóng gió. Trong cung ngoài cung, có việc gì chỉ hơi nguy hiểm một chút, liền không ai chịu cho nàng biết. Càng đừng nói đến biên cương chiến sự, chốn sa trường máu chảy đầu rơi, vốn là thứ từ trước tới nay đều bị mọi người giấu kín trước mắt nàng.
Kỳ thực, nàng cũng không yếu đuối như mọi người vẫn tưởng. Không phải kẻ chỉ biết nhõng nhẽo rơi lệ, nhưng cả triều đình ai nấy đều theo bản năng mà bảo hộ nàng, như thể chỉ cần gió thổi mạnh một chút cũng sợ nàng tan vỡ.
Ninh Phù chậm rãi nhìn sang Tạ Ngôn Sanh, ánh mắt nghiêm túc:
“Ngôn Sanh, ngươi theo phụ huynh chinh chiến nhiều năm, từng trải không ít hiểm nguy, có thể kể ta nghe một chút, nơi đó rốt cuộc là tình cảnh ra sao?”
Tạ Ngôn Sanh đang cầm chén trà, động tác khựng lại, ngẩng đầu lên, thần sắc nghiêm nghị:
“Những chuyện giết chóc nơi sa trường, sao có thể để công chúa nghe?”
Biết là sẽ bị từ chối nhưng Ninh Phù vẫn không khỏi lộ ra vài phần thất vọng. Nàng khẽ lẩm bẩm:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play