Hai người đối diện giằng co, không ai lên tiếng trước. Cuối cùng, A Tẫn thở dài một hơi, là kẻ dẫn đầu phá vỡ cục diện bế tắc:
“Phụ hoàng cùng huynh trưởng của nàng đều là hồ ly thành tinh, nếu ta lập tức đáp ứng, bọn họ sao có thể không sinh nghi? Huống hồ nhị ca nàng từng gặp ta mấy lần, tuy thân phận ta nay đã thay đổi rất nhiều nhưng khó bảo đảm trong lòng hắn chẳng gieo mầm nghi ngờ. Nếu hắn thật sự nhân lúc này mà hoài nghi, lại đem hết thảy trước kia móc nối lại thì phiền phức mới thật sự bắt đầu.”
Ninh Phù cố ý giữ dáng vẻ lạnh lùng, lãnh đạm nhìn hắn: “Cho nên thế nào?”
“Cho nên, ta tất phải bày ra bộ dáng ngạo mạn vô lễ, trước tiên áp chế Đại Lễ một phen để ra oai phủ đầu. Không phải bất kính với trưởng bối mà là sách lược ly gián. Dĩ nhiên ta biết rõ, giờ phút này cho dù lấy cả mỏ vàng ra đổi lấy an nguy công chúa, phụ hoàng nàng cũng sẽ lựa chọn bỏ của giữ người. Nay hai nước lớn tả hữu dòm ngó, giữ mình mới là thượng sách Đại Lễ nên chọn.”
Ninh Phù chưa nguôi giận, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến việc Hàn Tẫn coi trọng mỏ vàng hơn nàng, thậm chí lòng tham chưa đủ, còn muốn chiếm cả tòa kim sơn. Nàng cố ý mở miệng giễu cợt:
“Hừ… Vậy thì phải chúc mừng Tôn chủ, tài phú giá trị liên thành sắp sửa dễ như trở bàn tay. Ung Kỳ có thể dàn quân luyện binh, quân lương sung túc, ngồi vững vị trí bá chủ lục quốc.”
Hàn Tẫn cười nhẹ, “Miệng lưỡi bén nhọn, chọc người giận thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play