Đã quyết định xong, Ninh Hoành liền vững vàng đứng lên, sau đó một thân một mình lặng lẽ đi về phía thư phòng, bóng dáng đơn độc, bắt đầu phác thảo thư từ.
Cửa phòng khép lại, Phó thị thu liễm thần sắc, nhẹ nhàng dời tầm mắt. Bà dung nghi đoan chính, từng bước chậm rãi đi đến trước mặt Ninh Kiệt, một lần nữa xác nhận:
“Kiệt Nhi, Phù nhi hiện tại thật sự không còn nguy hiểm đến tính mạng?”
Ninh Kiệt lập tức gật đầu, trịnh trọng đáp:
“Mẫu hậu yên tâm. Lịch Dung đặc biệt cưỡi ngựa ngàn dặm đưa tin, việc này không thể là giả. Hơn nữa bên người Phù nhi còn có Thôi Dịch bảo hộ, an toàn càng thêm phần vững chắc. Thân thủ của Thôi Dịch thế nào, mẫu hậu cũng rõ. Lần này nếu không phải hắn bị trọng thương, chỉ sợ căn bản không cần cầu viện đến Ung Kỳ, một mình hắn đã có thể hộ tống Phù nhi bình an trở về.”
Nghe vậy, tảng đá trong lòng Phó thị cũng rơi xuống, bà thở dài một hơi, hai tay đan vào nhau, khẩn thiết cầu nguyện:
“Ông trời phù hộ, Phù nhi nhất định phải bình an vô sự, thuận lợi trở về Ngọc Kinh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play