Trước hết, nàng từ tiểu trù phòng lấy hộp đồ ăn, rồi đến trước mặt Phương nương nương cáo từ một tiếng, sau đó lên xe ngựa đi nha môn.    
Chuyến ra cửa lần này, Ninh Phù vốn chỉ định mang theo một mình Xảo Nhi hầu cận như thường lệ. Nào ngờ Lộc Nhi cũng nhiệt tình xin theo, nếu là ngày thường mang theo vài nha hoàn hầu hạ cũng chẳng ngại, nhưng lần này là đi nha môn, Ninh Phù không muốn làm lớn thanh thế khiến người khác chú ý, bèn vẫn giữ nguyên ý định ban đầu, chỉ mang theo một mình Xảo Nhi.
Nha môn cách Vương phủ không gần, các nàng xuất phát từ phía đông thành, chạy một mạch đến nội khu phía tây, vòng qua gần nửa thành, cũng coi như đi một vòng Dĩnh Đô.
Lần trước theo Phương nương nương tham gia cung yến, Ninh Phù cùng nương nương trò chuyện không ngừng suốt dọc đường, lúc nhàn hạ còn trêu đùa tiểu A Doanh, thêm nữa đường sá cũng không xa nên suốt hành trình nàng chưa từng vén rèm xe lên, thành ra không thấy được cảnh sắc phố phường trong thành Dĩnh Đô.
Lần này thì khác, xe ngựa vừa qua nội thành, tiếng hò hét hai bên đường truyền vào tai rõ mồn một khiến Ninh Phù lần đầu thực sự cảm nhận được dân tình thế thái ở Ung Kỳ.
Cũng là phố phường san sát như Ngọc Kinh nhưng đường sá nội thành Dĩnh Đô lại rộng rãi hơn nhiều. Đặc biệt do đường phố thênh thang nên ban ngày trong thành không cấm ngựa thông hành như ở Ngọc Kinh.
Đi ngang qua một đội Phiêu Kỵ cưỡi ngựa rầm rập, vó ngựa vang như sấm, bụi bay mù mịt khiến Ninh Phù cả kinh, vội kéo màn xe xuống thầm nghĩ: Nếu ở Ngọc Kinh, đám người kia sớm đã bị quan binh thủ thành bắt lại rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play