Hàn Tẫn vừa dứt lời, ánh mắt chúng nhân đều đồng loạt tụ về một chỗ, Ninh Phù bất giác siết chặt đầu ngón tay, trong lòng đầy căng thẳng.
Hàn Doanh vốn đã nhút nhát, bị mọi người đồng loạt nhìn qua, sợ tới mức vội vàng trốn sau lưng Ninh Phù. Nàng khẽ che chở thân hình nhỏ bé ấy, giận dữ trừng mắt nhìn Hàn Tẫn một cái rồi, sau đó khẽ mở miệng:
“Biểu huynh.”
Nghe lời này, khóe môi Hàn Tẫn khẽ nhếch lên một độ cong khó nhận ra. Hắn không lập tức đáp lời, chỉ siết nhẹ lực ở vành tai nàng, lòng bàn tay lướt qua da thịt nơi người khác không nhìn thấy, đùa giỡn rõ ràng.
Thu tay lại, Hàn Tẫn đứng dậy chậm rãi trở về tiệc yến, sắc mặt không đổi, dáng vẻ vẫn lạnh lùng như cũ.
Lâm Tương đứng bên cạnh, lúc này sắc mặt đã khó coi đến cực điểm. Hành động vừa rồi của Hàn Tẫn khiến nàng ta mất hết mặt mũi, chỉ biết uất ức nhìn sang, bộ dáng tuy nhu nhược đáng thương nhưng Hàn Tẫn lại chẳng thèm ban cho lấy một ánh mắt dư thừa. Cuối cùng vẫn là Phương nương nương đứng ra giảng hòa, cứu vãn thể diện:
“Tương Tương yên tâm, lễ vật sinh thần của ngươi, mấy vị huynh trưởng tất nhiên sẽ nhớ kỹ. Đến lúc đó nếu ai dám quên, bổn cung và Thái hậu nương nương nhất định là người đầu tiên không đáp ứng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play