Một giấc này, Ninh Phù ngủ thật lâu, mãi đến khi ngoài trời đã hoàn toàn tối sầm mới chậm rãi tỉnh dậy. Song cửa sổ bị ai hé mở một khe nhỏ, gió đêm se lạnh len lỏi thổi vào không dứt, cuốn theo mùi ô đằng nhè nhẹ lượn lờ trong không khí.
Mùi hương lặng lẽ chạm vào chóp mũi, thanh nhã khoan khoái, khiến tinh thần người nhẹ nhõm.
Nàng trợn mắt nhìn thẳng, trong đầu mơ hồ nhớ lại hình như ngoài viện có một hàng ô đằng mọc rậm rạp. Trong phòng chỉ còn lại một mình nàng, chăn đệm trên giường đều đã được thay mới, Ninh Phù nghiêng người nhìn quanh một lượt, thấy chăn gối bị thay ra chất đầy trong một cái giỏ trúc đặt cạnh cửa. Nàng cụp mắt, lại lặng lẽ nằm xuống, bên cạnh không có người, hơi ấm chưa tan nhưng nàng vẫn khó tránh sinh ra chút mất mát trong tiếng thở dài.
Rốt cuộc vẫn chưa thể hoàn toàn an tâm ngủ yên ở nơi này, nàng cuộn mình, đưa tay xoa nhẹ gương mặt rồi xoay người vùi đầu vào gối, cố kiềm chế không để bản thân nhớ lại những hình ảnh khó nói kia. Chỉ là phần eo mỏi nhừ, bụng dưới ê ẩm, từng tấc thân thể như đang nhắc nhở nàng vừa rồi đã trải qua chuyện gì.
Đúng lúc ấy, cửa phòng bỗng bị đẩy ra từ bên ngoài, nàng giật mình nhìn qua, thấy là A Tẫn, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“Nàng tỉnh rồi?”
“Chàng đi đâu vậy?” Giọng nói nàng mang theo đôi phần oán trách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT