Xảo nhi nghiêm mặt gật đầu: “Đúng vậy. Trước kia từng có một lần Tam công chúa điện hạ cùng bằng hữu chơi trốn tìm, vô tình chạy tới kim điện, ẩn mình sau tấm ngọc bích này. Trong lúc lơ đãng, móng tay nàng cào xước một vết rất nhỏ trên mặt ngọc khiến tôn chủ tức giận vô cùng, suýt nữa hạ lệnh lấy thước đánh vào lòng bàn tay công chúa. Từ đó về sau, công chúa sợ tới ngây ngốc, hơn một tháng không dám cùng tôn chủ nói chuyện.”
Ninh Phù nghe vậy, thần sắc nghiêm túc, trong lòng đã đại khái đoán ra, vị Tam công chúa kia hẳn là muội muội ruột của Hàn Tẫn.
Ngay cả thân muội còn không được chạm vào… Nàng không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ là vì ngọc bích này vô cùng quý giá, cho nên mới được bảo hộ nghiêm ngặt như vậy?
“Thật sự không cho bất luận kẻ nào chạm vào?”
“Không phải không cho,” Xảo nhi mặt đầy cẩn trọng, biểu cảm sinh động, “mà là tuyệt đối không được phép!”
Ninh Phù bị dáng vẻ nghiêm túc ấy của nàng chọc cười, tâm tình cũng vì thế mà tốt hơn đôi chút.
Nàng nhớ lại tối qua khi cùng A Tẫn đứng ngắm bức tường ấy, bản thân từng tò mò vươn tay sờ lên mặt ngọc, cũng không xem nó là vật gì trân quý. Khi ấy A Tẫn vẫn luôn đứng cạnh, chẳng những không cản trở, thậm chí một lời nặng cũng không nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play