Tạ Quân nhìn ra tâm tình Ninh Kiệt không ổn nhưng lại chẳng có lập trường vọng ngôn, đành duỗi tay vỗ nhẹ bờ vai hắn, xem như an ủi.
Lát sau như nghĩ tới điều gì liền mở miệng hỏi:
“Thôi Giáo úy vẫn không có tin tức gì sao?”
Ninh Kiệt khẽ khựng lại rồi lắc đầu.
Tạ Quân thoáng trầm ngâm, lại nói thêm một câu:
“Kể ra cũng lạ. Lúc trước ta vô tình xem lục tịch binh sĩ, thấy trong danh sách quan quân tại chức có ghi quê quán của Thôi Giáo úy là Hà Đông Hành Dương. Vừa hay ta có một bộ hạ cũng đến từ Hành Dương, liền thuận miệng hỏi thử, nào ngờ hắn lại bảo rằng: lúc trước tuyển binh nhập doanh, chưa từng thấy qua người này. Ta ngẫm lại, lấy thân thủ bất phàm của Thôi Giáo úy, lúc mới nhập doanh hẳn phải là nhân vật như phượng mao lân giác, sao có thể không để lại chút ấn tượng?”
Nghe xong, Ninh Kiệt gần như không do dự mà phủ nhận, chỉ nói Tạ Quân đa tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play