Ninh Phù kinh hãi trợn tròn mắt, nhất thời khó lòng tin tưởng.
Thậm chí không rõ bản thân nên lo lắng cho phòng bị của Đại Lễ có phải đã lơi lỏng, hay nên tức giận tâm cơ người Ung Kỳ thâm trầm, mưu kế chu toàn, không bỏ sót điều gì. Mười năm chôn giấu, thế mà có thể vô thanh vô tức đặt ám cọc sâu như vậy, thật khiến người khó lòng phòng bị.
“Thế nào? Nàng tức giận rồi?”
Hàn Tẫn nâng mặt nàng lên, thân người nghiêng tới gần.
Sau đó lại cố ý dùng giọng điệu trêu ghẹo mà cất lời: “Phù nhi, vì muốn giữ nàng ở lại bên ta, ta không tiếc cho Thôi Dịch bại lộ thân phận, hy sinh một quân cờ mấu chốt khiến tâm kế bao năm của phụ hoàng ta coi như vứt bỏ. Nàng nói xem, như vậy đã đủ thể hiện thành ý của ta chưa?”
Thấy hắn không lấy đó làm nhục, ngược lại còn kiêu ngạo, Ninh Phù tức tối đưa tay nhéo cánh tay hắn, nhưng cánh tay hắn cứng như sắt, nàng căn bản không dùng nổi chút sức lực nào.
“Đều là đạo lý của ngươi cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT