Hôm sau vào giờ Thìn, mưa đã tạnh, nhưng trời vẫn chưa quang hẳn, cảnh sắc u ám, mây mù giăng kín.
Thôi Dịch điểm danh nhân số, sau khi bẩm báo với Ninh Kiệt liền dẫn đoàn người rời khỏi trạm dịch, tiếp tục lên đường.
Phía trước vượt qua một tòa thành nhỏ, đoàn xe men theo lộ trình mà đi, chính thức đặt chân vào địa giới Đại Lễ.
Suốt hành trình, Ninh Phù thần trí hoảng hốt, ngồi trong xe thất thần. Giác Liên gọi nàng mấy lần, nàng mới như từ trong mộng tỉnh lại, miễn cưỡng thu hồi tinh thần.
Thấy công chúa hơi cụp mi, thần sắc mệt mỏi, Giác Liên vội tiến đến, dâng lên một chén sứ màu trắng có nắp, giọng nói nhẹ nhàng:
“Điện hạ từ tối hôm qua đến giờ ăn không được bao nhiêu, nô tỳ sợ người đói bụng trên đường. Lại thấy điện hạ dạo gần đây thích dùng chè ngọt nên sáng nay nô tỳ cùng Đông Mai đã xuống bếp của trạm dịch, đặc biệt nấu một bát chè hầm hạt sen, có thêm ít mật ong, vị rất ngon, điện hạ nếm thử một chút được không?”
Ninh Phù lòng rầu rĩ, tâm trí đều là A Tẫn, lúc trước quả thực ăn uống chẳng vào, nay hai bữa chưa dùng tử tế, bụng đã rỗng, trong người cũng có phần vô lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play