Ninh Dung tiếp lời: “Hắn vẫn một mực lặng lẽ lưu luyến si mê ngươi, lại cứ cho rằng ngươi ái mộ Tạ gia tướng quân, vậy nên mới che giấu tâm ý, không quấy rầy, chẳng tới gần, chỉ dám coi ngươi như tiên tử không thể chạm đến. Ngươi có biết không, khi ta hay tin ngươi cùng vị Tạ gia tướng quân kia ngoài mặt diễn trò tình thâm ý hợp, kỳ thực là vì che giấu cho Đại công chúa, ta đã cảm thấy huynh trưởng ta thật không đáng. Các ngươi đều toại nguyện cả rồi, Đại công chúa được như sở nguyện, ngươi lại tận tâm tận nghĩa trợ giúp, chỉ có ca ca ta, cốt vùi nơi cát hoang, kết cục thê lương...”
Nói xong lời cuối, Ninh Dung như thể trong khoảnh khắc bị rút cạn khí lực, tay chống lên bàn, khó nhọc đứng thẳng.
Ánh mắt nàng ta dại ra vài phần, thần sắc uể oải tựa như mất hết sinh khí.
“Lời ta nên nói đều đã nói xong. Hôm nay hại ngươi là do ta, huống hồ nhân chứng vật chứng đều đủ, ngươi muốn xử trí thế nào, ta đều không hai lời.” Ninh Dung chậm rãi nhắm mắt, toàn thân vô lực.
Không khí trong phòng im ắng như tờ.
Ninh Phù chăm chú nhìn nàng ta, lòng dậy sóng, tâm tình rối bời. Khi biết thế tử đối với mình tình thâm nghĩa trọng, tuy không thể đáp lại nhưng trong lòng khó tránh khỏi áy náy.
Chưa kịp nghĩ sâu, Hàn Tẫn đã bước tới đặt tay lên vai nàng, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng: “Nàng đang áy náy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT