Ninh Phù dùng sức đẩy hắn, vốn chẳng nghĩ có thể đẩy ra, nào ngờ hắn giờ phút này tựa như đột nhiên mất hết khí lực, chỉ còn lại đôi mắt u ám nhìn nàng chằm chằm.
Nàng không hề mềm lòng, chỉ trấn định đứng dậy, chậm rãi sửa sang xiêm y, lại lấy khăn tay nhẹ nhàng lau son môi còn vương nơi khóe miệng.
Nàng lui vài bước, đưa lưng về phía hắn, thanh âm lãnh đạm:
“Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, không cần thiết phải diễn thâm tình.”
Dứt lời, nàng cũng chẳng ngoảnh đầu, mặc hắn ngẩn ngơ tại chỗ, khom lưng nhanh chóng nhặt lấy rổ nho, cất bước rời đi.
Trong lòng nàng cũng chẳng dễ chịu, thương hắn mà cũng thương lấy chính mình. Ninh Phù một đường đi xa, đến khi chắc chắn đã thoát khỏi tầm mắt của hắn, mới thở dài một hơi. Nàng rẽ vào một giàn nho gần đó, giấu mình phía sau, cuối cùng nhịn không được mà hốc mắt dần đỏ lên.
Nếu hắn không làm ra vẻ vô tội như thế, nàng có lẽ cũng chẳng đành lòng dùng lời châm chọc tổn thương hắn. Nhưng tính tình nàng kiêu ngạo thẳng thắn, đã không kìm được thì khó mà nhẫn nhịn, trong mắt nàng quyết không dung một hạt bụi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play