Tẫn chủ Ung Kỳ hiếm khi tham dự yến hội như lần này, bởi danh xưng Sát Thần của hắn khiến ngũ quốc nghe danh đã sợ. Trong số những người có mặt hôm nay, không ít kẻ mang lòng hiếu kỳ, muốn được tận mắt chứng kiến dung nhan hắn.
Chỉ là khi hắn vừa bước vào, hàn khí lạnh lẽo quanh thân quá mức cường đại khiến không khí toàn trường bất giác trở nên ngưng trọng. Ánh mắt hắn sắc bén đảo qua một vòng, lập tức cắt đứt bao ánh nhìn to gan xung quanh.
Tiên Lặc Khả Hãn đối với việc này lại ứng đối thong dong. Hắn vốn chẳng phải lần đầu giao tiếp với Hàn Tẫn, trong lòng tuy có phần kinh ngạc vì đối phương đột ngột hiện thân, nhưng cũng không đến nỗi thất thố khiếp sợ.
Khả Hãn cười cười, chủ động bước lên chào hỏi, lại ra hiệu cho thủ hạ tiếp nhận lễ vật, đôi bên đơn giản hàn huyên vài câu, xem như đã diện kiến lẫn nhau.
Thấy Hàn Tẫn rõ ràng không có tâm tư nhiều lời, Tiên Lặc Khả Hãn liền phân phó thị tỳ dẫn người an vị, thầm nghĩ: chỉ là một bữa cơm, cũng không đến mức xảy ra điều gì bất trắc.
Thị tỳ vốn nhút nhát, thấy sắc mặt Hàn Tẫn âm trầm, lại sợ thanh danh hắn, đành cúi đầu, căng da mặt dẫn đường, thầm quan sát xem đối phương có chịu phối hợp theo sau. Thấy hắn vẫn chịu bước đi, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Nào ngờ khi sắp xếp chỗ ngồi, vừa định dẫn hắn đến vị trí an bài thì vị Tẫn Chủ kia không hiểu vì sao đột nhiên thay đổi phương hướng, sắc mặt u ám, sải bước đi về phía sườn nghiêng của đại điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play