Trở về Ngọc Kinh, hết thảy lại lần nữa quay lại quỹ đạo vốn có.
Ngói đen gạch đỏ, tường cung cao vút, sinh hoạt nơi thâm cung vẫn như xưa, không có biến đổi gì lớn.
Chỉ có một chút khác biệt chính là suốt hơn một tháng nay, Ngũ công chúa vốn tâm tính hiếu động, ham vui, giờ lại như hóa thành người khác, một mực ở yên trong tẩm cung, chưa từng mở miệng nhắc đến chuyện muốn xuất cung giải sầu.
Giác Liên thấy thế lấy làm lạ, mấy phen muốn dò hỏi nhưng biết rõ Đông Mai từng căn dặn phải cẩn thận ngôn từ khi hỏi chuyện công chúa, bèn chỉ đành tìm lời vòng vo mà qua chuyện.
Hôm ấy quá giờ Ngọ.
Ninh Phù sau khi nghỉ trưa tỉnh dậy, lấy một chiếc khăn ướt khẽ lau mặt, sau đó hơi uể oải đứng trước cửa sổ, để gió nhẹ lùa qua cho tan đi ủ rũ trong lòng. Nàng cầm lấy một miếng ngọc như ý tinh xảo, nhẹ nhàng gõ lên vai mấy cái.
Giác Liên bưng trà tới sau lưng, thấy công chúa vẫn giữ dáng vẻ trầm mặc, ưu tư không nói, rốt cuộc không nhịn được nữa, lo lắng tiến lên nhỏ giọng hỏi han.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT