Đối mặt với địch thủ cường hãn như vậy, hoàng đế Đại Lễ chẳng những vội vã hồi cung mà ngay cả Tạ tướng quân xưa nay trầm ổn cũng khẽ cắn môi, lập tức đồng ý tạm thời thoái lui. Hiển nhiên trong lòng hắn, so với trận cháy rừng kia thì Quảng Chinh quân mang lại uy hiếp càng sâu, khó lường hơn bội phần.
Nếu có thể về kinh thành kịp, mượn lợi thế địa hình thủ vững, may ra còn giữ được một tia sinh cơ. Nhưng nếu tiếp tục lưu lại đây, chờ quân địch như thủy triều tràn tới, tất sẽ vong mệnh.
Chẳng bao lâu, toàn bộ bãi săn trên dưới rơi vào cảnh hoảng loạn, cung tỳ tứ tán, binh sĩ rối loạn. Vì gấp rút lên đường, hành lý chỉ đành chuẩn bị sơ sài, mọi người đều oán than, rầm rì mắng quân chủ Ung Kỳ ngang ngược vô lý, tham lam không đáy.
Giữa lúc hỗn loạn, không ai chú ý Ngũ công chúa Ninh Phù rời doanh, một mình cưỡi ngựa mà đi.
Sau khi tỉnh dậy, nàng phát giác bên mình không còn thấy bóng dáng A Tẫn, đi tìm khắp nơi cũng chẳng thấy tung tích, ngay cả Bách Thanh cũng biệt vô âm tín, khiến nàng lo lắng không yên.
Đặc biệt khi phụ hoàng hạ lệnh hồi kinh, tất thảy đều ứng phó không xuể, nàng căn bản không thể điều động binh lính giúp mình tìm người.
Người ngoài chẳng giúp được, nàng thà tự mình cưỡi ngựa truy tìm còn hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play