Ninh Phù thay y phục chỉnh tề, Hàn Tẫn cũng đã thu liễm thần sắc. Hắn bước đến, như thường ngày cầm tay nàng một cái.
“Làm gì đó? Cẩn thận kẻo bị người ta trông thấy.” Ninh Phù lập tức hất tay hắn ra, ánh mắt giận dỗi trông lại càng thêm khả ái.
Hàn Tẫn nhìn nàng, môi mấp máy, vốn muốn nói gì đó nhưng cổ họng khô khốc khiến một chữ thốt ra đều như lưỡi lăn trên dao kiếm mà đau đớn.
Hắn quét mắt nhìn nàng một cái: “Vừa rồi Viên công công đến, nói tỷ tỷ nàng bên kia hiện không còn gì đáng lo. Nàng cũng không cần qua đó nữa.”
“Thật không? Bọn họ vô sự là tốt rồi, nhưng lòng ta vẫn chưa yên, hay là ta cứ đi nhìn một chút thì hơn.” Ninh Phù khẽ thở phào nhưng vẫn muốn đích thân trông thấy mới an tâm.
Hàn Tẫn liền đưa tay giữ lấy nàng.
“Việc này, tỷ tỷ nàng và Tạ tướng quân tất có lời riêng muốn nói. Nàng cần gì phải qua đó quấy rầy bọn họ đoàn viên tương kiến? Hơn nữa...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play