Ninh Phù khẽ nghiêng đầu nhìn sang, không rõ vì cớ gì, ánh mắt lại rơi nơi chân mày hắn, chẳng tự chủ mà dừng lại hồi lâu.
Không thể không thừa nhận, dung mạo hắn đích thực là xuất chúng. Trên người tuy chỉ khoác một bộ giáp thị vệ tầm thường, trong giáp lại là trường bào huyền sắc đơn giản, không có hoa văn cầu kỳ, nhưng y phục dù giản lược vẫn không giấu được ánh mắt uy nghiêm, lạnh lẽo khiến người khó dám lại gần.
Dưới ánh chiều tà, đầu vai hắn dường như vương chút hơi lạnh hắt ra từ sương mờ.
Không hiểu sao, Ninh Phù lại đưa tay về phía hắn. Chỉ trong khoảnh khắc, cả người nàng đã bị hắn dễ dàng ôm gọn vào lòng, thật khó tưởng tượng, ánh mắt kia tuy lạnh nhạt mà lồng ngực lại nóng hổi như lửa cháy.
Ngựa phi vun vút, hắn đưa nàng xuyên rừng rậm rạp, giữa tiếng gió rít bên tai, nàng nghe hắn khẽ mở miệng, giọng nói lẫn vào gió rừng, khàn khàn mà chân thật:
“Lá gan nhỏ như thế, sao ta có thể nhẫn tâm lưu nàng ở lại?”
Lưu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play