Tạ Ngôn Sanh kỳ thật không phải nhất thời cao hứng mới quyết ý săn lợn rừng, mà là khu này lợn rừng thân hình to lớn, số lượng lại nhiều, chính là mục tiêu thích hợp nhất. Nàng vốn muốn dẫn Phù nhi - mới học cưỡi ngựa bắn cung - từ từ làm quen, không thể ngay trận đầu đã liều lĩnh chọn hổ báo làm địch, quá mức hung hiểm. Nghĩ tới nghĩ lui, săn lợn rừng vẫn là lựa chọn thỏa đáng nhất.
Còn thỏ rừng hay chim chóc gì đó, nàng vốn chẳng để vào mắt. Các nàng đã không quản đường xá xa xôi mà đến bãi săn, sao có thể không tìm một con mãnh thú cho hả lòng hả dạ?
"Đi thôi Phù nhi, đứng ngẩn ở đó làm gì? Chẳng lẽ khó cưỡi ngựa?"
Tất nhiên không phải. Nàng không những có thể leo lên mà còn cưỡi cũng không tệ. Chẳng qua mục đích vốn không phải để tìm lợn!
Nghĩ đến chuyện bị người khác chê nhát gan, Ninh Phù cúi mắt, chần chừ hỏi vòng vo:
"Ngôn Sanh, ngươi thấy… săn thỏ thì thế nào?"
Tạ Ngôn Sanh quay đầu lại, khẽ mỉm cười, rồi từ sau lưng lấy ra một cây đại cung:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT