Ninh Phù trước tiên là bị áp trên ván cửa, đôi tay như bị gông xiềng, bị hắn nắm chặt không buông. Sau đó, cánh tay bị ép đưa lên cao quá đỉnh đầu, cả thân thể nàng dựa vào người hắn, lâm vào trạng thái thiếu dưỡng khí, đầu óc mơ mơ màng màng, chỉ khi hắn thương hại mà buông lỏng một chút, nàng mới tạm có cơ hội thở lấy hơi.
Lại sau đó, nàng bị ôm đặt ngồi trên án thư. Hắn kéo cổ tay nàng, bảo nàng từ từ vòng tay ôm lấy cổ hắn. Hai người môi lưỡi triền miên, khí tức giao hòa, mạch tượng phấn chấn như lửa cháy lan đồng cỏ, tựa như nơi đồng hoang yên vắng giữa mùa đông bỗng bừng nở một đóa hoa lửa cháy hừng hực.
Ninh Phù chống đỡ cầu xin tha thứ, nhưng lời nói đều bị hắn nuốt vào, không cách nào cự tuyệt, cũng chẳng chút hiệu nghiệm. Nàng chỉ có thể yếu đuối như một nhành cỏ mềm, cam tâm tình nguyện dâng hết dịu dàng cùng ấm áp của bản thân, mặc cho hắn sai khiến.
Nước bọt ướt át dính môi, hắn nắm sau gáy nàng, thanh âm nghẹn ngào:
“Điện hạ rời cung đến phủ Tướng quân trước, là để gặp Tạ Quân sao?”
Tạ Quân ca ca?
Ninh Phù mặt đỏ bừng, tinh thần chấn động, trầm mặc giây lát mới ngộ ra vì sao hắn bỗng dưng nổi trận lôi đình như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT