Hàn Tẫn vốn cực ghét kẻ khác chạm vào người mình, lúc này bàn tay đã siết chặt, ánh mắt lãnh khốc, tựa hồ muốn một chưởng đánh bay kẻ nọ.
Nhưng chưởng kia còn chưa kịp hạ xuống, dòng người bỗng ào ào chen lấn về phía này. Người kia đứng trước mặt hắn, thân hình mảnh mai bị xô đẩy, không chống đỡ nổi mà nghiêng ngả nhào vào ngực hắn. Có lẽ sợ thật sự ngã xuống đất, nàng theo bản năng ôm chặt lấy eo hắn.
Bởi vậy, một chưởng kia cuối cùng rốt cuộc không có hạ xuống.
Trên người nàng khoác một dải lụa màu lam nhạt, bị gió đêm thổi bay lả lướt, từng vạt từng vạt nhẹ nhàng phất qua cổ hắn, ngứa ngáy khó chịu.
Ngón tay tiểu cô nương khẽ run, chầm chậm buông lỏng góc áo hắn ra.
Yến tiệc đêm ấy quy định người nhập tiệc đều phải đeo mặt nạ, đó là phong tục bản địa Tây Du. Nhưng mặt nạ của nàng do bị đụng phải mà vô tình rơi xuống đất, khiến đôi mắt nàng rời vào tầm nhìn của hắn.
Đó là một đôi mắt pha trộn giữa ngây thơ và yêu kiều, mị hoặc trời sinh, quả thật là vưu vật trời ban.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT