Sắc Vũ treo bọc hành lý lên lưng ngựa, ngẩng đầu nhìn sắc trời mờ mịt. Ánh sáng chưa tỏ, thời khắc đã không còn sớm. Nếu muốn đi xuyên đêm, đến kịp Yến Ký trước giờ Tý, thì tất phải lập tức rời khỏi thành.
Sự việc thuần nô đã hạ màn, công chúa lại bị một tên nô lệ hạ nhục trước mặt bao người, thể diện chẳng còn, ở trong kinh thành Đại Lễ này, một đêm cũng khó trụ lại.
Sắc Vũ đứng bên chuồng ngựa trong trạm dịch, tay nắm lấy hai dây cương, liếc nhìn công chúa bên cạnh đang trong thần sắc ngây dại, lòng thoáng do dự, không dám lên tiếng thúc giục. Hắn khe khẽ thở dài, cúi đầu lắc nhẹ, biết rõ chuyện hôm nay đối với công chúa là đả kích lớn đến nhường nào.
Lát sau, hắn vẫn dè dặt mở miệng khuyên giải:
“Điện hạ, khi trước thuộc hạ tham rượu mà làm hỏng việc, để hai tên nô lệ trốn khỏi tay, lại vì tránh tội mà bắt giữ dân Nan Vĩnh vào đoàn nô lệ. Hành động ấy hẳn đã khiến hắn oán hận sâu sắc. Việc hắn hôm nay ngang nhiên đối nghịch với công chúa, không màng lợi hại của mẫu quốc, sợ rằng là vì trả thù thuộc hạ. Mọi sai lầm đều do một mình thuộc hạ gây nên, xin điện hạ đừng vì thế mà tự trách.”
Nghe vậy, ánh mắt trống rỗng của công chúa Nan Vĩnh mới từ từ thu lại, nàng ta giơ tay xoa nhẹ vùng mi tâm đang nhức nhối, chậm rãi nói:
“Sắc Vũ, ta muốn ngươi một năm một mười đem sự tình hôm ấy kể lại rành mạch cho ta nghe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT