Tiêu Chấp biết nàng ăn mềm không ăn cứng, dịu dàng dỗ dành: "Cũng không thiếu chút thời gian này, bánh cũng ở nơi đó, đều là của ngươi".
Nhìn tiểu ca ca xinh đẹp ôn tồn nói, Thẩm Niệm không thể được một tấc lại muốn tiến một thước, vì thế ngoan ngoãn đáp: "Được rồi".
Rửa tay xong, nàng cầm lấy một khối bánh nhét vào trong miệng, đôi mắt tròn mở to.
Quá ngon!
Bánh trong huyện là cái gì ư, đều là cặn bã.
Thế mà còn có thứ ăn ngon như vậy, ô ô ô.
Tiêu Chấp nhìn thấy trong mắt nàng hoàn toàn không có chính mình, bất đắc dĩ lắc đầu, bảo người đưa công văn lại đây, ngồi ở một bên bắt đầu xem.
Trong đình hóng gió, một người xử lý công vụ, một người đang ăn bánh, hình ảnh kỳ quái nhưng lại rất hài hòa.
Lưu Phong cười cổ quái, nói với Thiên Hàn ở bên cạnh: "Này, ngươi có cảm thấy dáng vẻ kia của thế tử rất kinh khủng không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT