Biểu cảm của Thẩm Niệm có hơi đắc ý, giống như nàng đã đào được một bảo vật gì đó và thành công chia sẻ với người thân.
Tiêu Chấp thấy vậy thì ý cười trong mắt cũng tăng lên.
"Nếu Thẩm bá phụ thích thì hôm nào cháu lại nướng cho người"
Không thể lãng phí cơ hội nào để lấy lòng nhạc phụ tương lai.
Thẩm Nhị cũng biết rõ chuyện trong thiên hạ làm gì có bữa cơm nào miễn phí, nghe vậy ông ấy cười nói: "Không cần, không cần, ta đã được biết trên đời này có món ngon như thế này, như vậy đã chiếm lợi từ công tử rồi, nếu còn có lòng tham muốn tiếp tục thì trời cũng không nhìn được"
Câu trả lời này của ông ấy cũng đã được Tiêu Chấp đoán từ trước, Tiêu thế tử cũng đã sớm nghĩ ra lý do rồi.
"Thẩm bá phụ khách sáo rồi, là Thẩm cô nương đã cứu mạng ta nên nướng thêm mấy con cá đã tính là gì"
Nếu có thể thì hắn còn hận không thể đóng gói chính mình đưa cho phu nhân.
Trong lòng Thẩm Nhị muốn giữ khoảng cách giữa Niệm tỷ nhi và vị công tủ này, cho nên ông ấy cũng không miệt mài bám theo đề tài này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play