Quản gia ngẩn ra, im lặng nhìn Lý Ngọc Châu một lúc lâu, sau đó mới lắc đầu nói: "Đây không phải sân của ngươi nha, quốc công gia nói toàn bộ phủ Quốc Công đều là của đại tiểu thư Chi Chi, không liên quan đến tiểu thư Ngọc Châu"
Lời này quá vả mặt, mặt Lý Ngọc Châu đỏ lên giống bị tát hai bàn tay.
Quản gia còn tiếp tục nói: "Quốc công gia bảo lão nô truyền lời..."
Nói tới đây, ông ấy hắng giọng nói, bắt chước giọng điệu của Liễu quốc công: "... Một cây cỏ trong phủ Quốc Công đều là của Chi Chi, ngươi đi nhìn, đừng làm cho người Lý gia mang đồ vật của nữ nhi ngoan của ta đi, tính tình của nha đầu Chi Chi rất mang thù, nếu như nàng biết đồ vật của mình bị người khác mang đi thì sợ là sẽ làm ầm ĩ..."
Từng câu từng chữ của Liễu quốc công đều suy nghĩ cho vị biểu muội mà nàng ta 'đưa đi', Lý Ngọc Châu không khống chế được thấy ghen ghét.
Nàng ta giống như tự ngược mà suy nghĩ lúc Liễu quốc công nói ra lời này sẽ có bộ dáng như thế nào, trái tim giống như bị tưới dấm chua, cực kỳ chua.
Nếu như nàng ta cũng có phụ thân như vậy thì nàng ta cần gì phải tính kế...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT