Nghe vậy, trên mặt Vô Nhai Kiếm Tôn xuất hiện sự hổ thẹn xen lẫn chút sợ sệt.
Lão yên lặng một hồi lâu sau mới nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, già rồi, bắt đầu sợ chết, càng sợ lại phải chết thêm một lần nữa."
"Không muốn tới gần Thâm Uyên, sợ lại lần nữa bị Thâm Uyên hấp thu vào trong, quay trở lại cái thế giới không thấy ánh mặt trời kia."
Khi lão còn là một du hồn, mờ mịt sống qua ngày trong Thâm Uyên thì không có cảm giác như vậy.
Nhưng sau khi lão tỉnh táo lại, biết bản thân hiện tại đang trong tình huống như thế nào, hơn nữa lại biết những điều tốt đẹp của thế giới bên ngoài, biết được tồn tại là một chuyện đẹp đẽ tới mức nào, vậy nên không thể chịu đựng được cảnh sinh hoạt như thế nữa.
Ngoài cửa truyền tới giọng nói ôn hòa hiền hậu của Mặc Vô Thư.
"Sợ chết không có gì đáng xấu hổ, nhất là khi người đã từng chết một lần vì chúng sinh thiên hạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play