Thấy nàng tỉnh lại, ánh mắt Vân Dã lập tức sáng lên: "Cảm giác thế nào?"
Kỳ Niệm Nhất cười nhẹ: "Rất tốt, không có gì đáng ngại."
Bạch Trạch trong lòng nàng lắc đầu, nói với vẻ khó hiểu: "Rõ ràng tình trạng của ngươi rất kém, tại sao không nói cho hắn biết?"
Vân Dã cũng cười tới mức mặt mũi cong cong như trăng rằm, đang chặt mười ngón tay với nàng, nói với vẻ thở phào nhẹ nhõm: "Ngươi đã ngủ bảy ngày rồi."
Kỳ Niệm Nhất hiểu ra: "Khó trách cảm giác chân mềm nhũn ra."
Vân Dã liên tục gật đầu, mở cửa sổ ra hết, hủy bỏ kết giới trong phòng, không khí trong lành lạnh lẽo ở bên ngoài tràn vào phòng từng chút, làm cho Kỳ Niệm Nhất cảm nhận được tình huống thực tế ở bên ngoài hiện giờ.
"Tất cả mọi người chờ ngươi mấy ngày rồi." Vân Dã cười nhẹ rồi nói: "Hôm qua Hoài Du còn nói, nếu hôm nay ngươi không tỉnh thì sẽ đuổi đám ăn không ngồi rồi kia xuống dưới chân núi làm đầy tớ, Vẫn Tinh Phong không chứa người ăn chực."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT