Lão nói xong, khom người bái Kỳ Niệm Nhất, cất cao giọng nói: "Khẩn cầu Kỳ kiếm chủ, thuận theo thiên mệnh, hiến tế Thâm Uyên, cứu thiên hạ khỏi biển lửa."
Ánh mắt Mặc Vô Thư trở nên lạnh lùng, đang định chắn trước người Kỳ Niệm Nhất, lại nhìn thấy Kỳ Niệm Nhất bước từng bước đi đến trước mặt Ngọc Hoa Thanh.
Kỳ Niệm Nhất rũ mắt nhìn lão: "Hành động này của Ngọc minh chủ, thật đúng là làm tiểu bối ta xấu hổ."
Nàng nhìn quanh bốn phía, trông thấy vô số đôi mắt mệt mỏi, bi thống, thờ ơ hoặc dao động.
Ngay tại lúc họ nhìn thấy người gánh vác Thiên Mệnh thực sự xuất hiện, trong đôi mắt họ lại dấy lên hy vọng, không có ai là ngoại lệ.
Kỳ Niệm Nhất khẽ cười, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Bây giờ ta mới thật sự hiểu được, ba chữ chúa cứu thế rốt cuộc gánh vác bao nhiêu trách nhiệm."
Khóe miệng Ngọc Hoa Thanh hiện lên nụ cười hài lòng, đang muốn nói tiếp thì bị Kỳ Niệm Nhất ngắt lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play