Ngọc Trùng Cẩm không đợi Tống Chi Hàng trả lời đã bày ra vẻ mặt đã hiểu, vỗ vỗ vai Tống Chi Hàng, nói: "Đây cũng không phải chuyện mờ ám gì, nàng tốt như vậy, thích nàng rất bình thường a."
Tống Chi Hàng thưởng thức những lời này, trong nháy mắt vẻ mặt từ xấu hổ biến thành có chút hoài nghi và vi diệu, cũng hạ giọng hỏi: "Vị đạo hữu này, ngươi cũng...?"
Ngọc Trùng Cẩm đột nhiên buồn bã khi nghe lời này, hắn lại rót một ly rượu: "Không nhắc tới, tóm lại ta không thể nói ra miệng."
Dáng vẻ chứa chất chứa nhiều tâm sự của hắn khiến Tống Chi Hàng có chút ngượng ngùng.
Nhưng không ngờ tới năng lực điều chỉnh cảm xúc của Ngọc Trùng Cẩm quá mức phi thường, hắn chỉ suy sụp trong chốc lát rồi lập tức khôi phục nguyên khí, lại đụng đụng bả vai Tống Chi Hàng, hỏi: "Này, nàng có đưa cho ngươi vỏ kiếm không?"
Tống Chi Hàng mờ mịt nói: "Chưa từng, đưa vỏ kiếm có ý nghĩa đặc biệt gì sao?"
Nghe câu trả lời này, Ngọc Trùng Cẩm mới nở nụ cười, mặt mày cong cong như trăng lưỡi liềm, lộ ra một cái răng nanh: "Không có là tốt rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT