Mộ Vãn rũ mắt, nhẹ giọng hỏi: "Lúc ấy Vong Ưu làm như vậy, là ngươi dặn dò từ trước đúng không?"
"Diễn một vở kịch như thế trước mặt mọi người, để đám người Tiên Minh tận mắt chứng kiến cảnh nàng rơi vào trung tâm tự bạo, không còn chút đường sống nào nữa."
Mộ Vãn nhìn vào mắt Kỳ Niệm Nhất: "Từ nay về sau trên đời này không còn linh dược Vong Ưu, cũng không còn dược nhân Vong Ưu, vậy thì nàng sẽ không tiếp tục bị người kiêng kị, toàn bộ chuyện này, ngươi đã lên kế hoạch sẵn hết rồi đúng không?"
Kỳ Niệm Nhất nghe vậy, sửng sốt trong chớp mắt rồi sau đó không nhịn được nở nụ cười.
Nàng uống một hơi cạn sạch nước trà trong chung, rồi sau đó nói: "Mộ đại phu, không ngờ ở trong lòng ngươi, ta lại là người mưu tính thần sầu, không để lại sơ sót nào như thế."
"Chuyện Vân Nhất Phong tự bạo xảy ra bất ngờ, sao ta có thể dự đoán được chứ."
Mộ Vãn lặng lẽ nhìn nàng một lát, không hỏi tiếp nữa, ngược lại nói: "Mấy ngày nữa là lễ Long Môn của ngươi, sao ngươi vẫn còn ở thành Tây Kinh?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play