Động tác nâng ly của Phi Bạch dừng lại, ngay cả chính hắn cũng có chút kinh ngạc: "Khi nào?"
Mặc Vô Thư liếc hắn một cái: "Huynh không nhớ rõ?"
Phi Bạch mờ mịt nói: "Ta lại quên chuyện gì không thể quên sao?"
Ôn Hoài Du cười khẽ một tiếng: "Cũng không phải là chuyện không thể quên, chỉ là hơn ba trăm năm qua, ta vẫn chưa thể nói lời cảm ơn ân nhân."
Ôn Hoài Du nói xong, nâng chén rượu lên: "Rượu này, tạ ơn cứu mạng của tiền bối hơn ba trăm năm trước."
Nói xong, hắn một hơi uống sạch.
Phi Bạch ấn mi tâm, hắn chỉ đành nhận ly rượu này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT