Hắn rốt cuộc không nhịn được một tia rung động trong đáy lòng, nhìn sang một phía.
Ánh mắt của hắn giống như lông chim bị gió thổi nhẹ qua người của Kỳ Niệm Nhất, lại không dấu vết mà dời đi.
Chỉ là khi liếc đến một nam tử xa lạ bên cạnh nàng, hơi tạm dừng một chút.
Mặt của Lục Thanh Hà không đổi sắc mà đối diện với Tạ Thiên Hành một giây, một cái chớp mắt kia, trong lòng hai người suy nghĩ chút gì thì không ai biết được.
Trận bàn ầm ầm rơi xuống, Tạ Thiên Hành như bị sét đánh, thật sự không thể kiên trì, suy sụp ngã xuống đất.
Tu hành hơn hai mươi năm, tất cả dần dần bị rút ra khỏi thân thể của hắn, để cho hắn rốt cuộc không thể cảm nhận được tất cả những gì mà mình có thể cảm nhận trước đây, trận văn khắc trong lòng bàn tay tan như bụi đất, tiên cốt rèn ngày qua ngày không hề trong suốt như ngọc, linh lực và trận bàn hóa thành hư vô.
Hắn cảm giác được không chỉ có tu vi, còn có một ít ký ức cũng theo đó rời xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT