Hắn có ý ám chỉ: "Ngươi cũng nói lời này với mọi thanh kiếm khác sao? Ý ta là, đến lấy ngươi ấy?"
Kỳ Niệm Nhất lắc đầu: "Đương nhiên không phải, ta chỉ nói với mình ngươi."
Dù sao các thanh kiếm trước là sư phụ giao cho đại sư huynh, nàng trực tiếp lấy từ tay đại sư huynh, thật sự chỉ có Phi Bạch là nàng tự mình đến lấy.
Vẻ mặt Phi Bạch hiện rõ an ủi thất bại, hắn khẽ thở dài: "Tiểu cô nương hiện giờ đều khiến người ta bất lực như vậy sao?"
Tốc độ ngự kiếm rất nhanh, trước đây khi Kỳ Niệm Nhất còn là Trúc Cơ phải đi mất năm ngày đường, hiện tại chỉ chưa đầy một canh giờ đã bay đến nơi, khi nàng đáp đất đã thấy Vân Nương đang đợi mình ở cổng thành, như thể Vân Nương biết nàng nhất định sẽ đến.
Hình ảnh Vân Nương đứng ở cổng thành giống hệt như cái ngày nàng tiễn bọn họ lên đường, nàng ta mặc y phục đơn giản, khi cười, đuôi mắt hiện lên nếp nhăn nhìn qua rất dịu dàng, A Mậu ở sau cửa thành đang thò đầu nhìn xung quanh.
Kỳ Niệm Nhất lấy trong túi ra một gói đồ: "Cho tỷ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play