Nhưng điều kiện tiên quyết là đối tượng bị mắng không phải là hắn.
Nhưng Giang lão là một du hồn không có cơ thể, bám vào cơ thể hắn để sống, thế nên bình thường chỉ có thể mắng hắn để giải sầu.
Giang lão nói với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Uổng cho ngươi được gọi là ngọc báu của Thương Hoàn, nhiều lần bị người ta dùng tu vi đè đầu như thế, không lẽ trong lòng ngươi không tức giận?"
Tạ Thiên Hành lặng thinh.
Biết mình đã chọc vào chỗ đau của hắn, Giang lão cũng tạm dừng lại, sau đó bắt đầu thấm thía giảng giải: "Tiểu Tạ à, cả đời ta hiếm thấy ai có năng khiếu như ngươi, cho dù là thời điểm linh khí sung túc như ngàn năm trước, thì ngươi cũng có thể xem là thiên tài trận pháp số một số hai, ngươi không giống nha đầu kia, mặc dù ta không nhìn thấu được mệnh số của nàng, nhưng lại có thể thấy được khí đen quấn quanh mệnh số đã sắp bao phủ hết người nàng rồi, ngươi thật sự cam lòng để thua một người như vậy sao?"
Tạ Thiên Hành dựa vào thân cây, nhìn không trung với vẻ ngơ ngác.
Hồi lâu sau, hắn mới nói: "Ta không cam lòng thua bất kỳ ai, nhưng nó không liên quan đến chuyện nàng là người như thế nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play