Đây chính là thuật "Thốn Địa" Long Môn đại năng hay sao.
Hơn một nửa vân đài và khán đài của Nam Hoa luận đạo đều ở sườn núi, phường thị tập trung ở thôn xóm dưới chân núi, so sánh với đỉnh núi thì ít có ai lui tới hơn nhiều.
Nơi đó chỉ có một chỗ sân đơn sơ.
Nhưng sân này bởi vì có một người tồn tại mà có vẻ không chỗ nào không đẹp.
Diệu Âm ngồi ở trong viện, trên bàn đá trước mặt đặt một cái tinh bàn thật lớn, trên tinh bàn có ánh sáng lập loè, là mấy trăm cái lõi linh quặng dùng để làm ngôi sao, chiếu vào phía trên tinh bàn, mà đầu ngón tay của Diệu Âm đang vẽ trên không, không biết đang vẽ cái gì.
Nghe được có tiếng động, nàng ta nghe tiếng đứng lên, thấy Kỳ Niệm Nhất đầu tiên là vui mừng rồi sau đó lại có chút do dự, không dám bước lên.
Bạc Tinh Vĩ cười khẽ nói: "Diệu Âm là đệ tử của ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT