Bây giờ hắn đã có thể hoàn toàn dùng thực thể để xuất hiện trước mặt Kỳ Niệm Nhất, cho dù vẫn chỉ có một mình Kỳ Niệm Nhất mới có thể chạm vào hắn nhìn thấy hắn, nhưng chí ít thì bây giờ hắn đã có thể di chuyển những vật thể không có sinh mệnh, vẫn thuận tiện hơn nhiều.
Kỳ Niệm Nhất khẳng định gật đầu: "Cho dù thế nào, đây là do ta tự mình tu hành, ngươi thân là kiếm linh có mạnh đến đâu, thì đó cũng chỉ là sức mạnh ta mượn tới, chứ không phải thật sự thuộc về chính ta."
Mắt Phi Bạch hơi cong lên: "Mặc dù hiện tại tu vi của ngươi vẫn chưa phải là mạnh, nhưng ngươi có một trái tim của kẻ mạnh."
Khi Kỳ Niệm Nhất đứng dậy rửa mặt chải đầu, Phi Bạch đang nghiên cứu lá thư phong ấn trên bản thể của hắn, xem đi xem lại hai câu cuối, mày kiếm nhíu lại thật chặt, trong đôi mắt hẹp dài lộ ra vẻ bất mãn.
"Cái gì gọi là 'hắn rất dễ dùng' hả." Phi Bạch thấp giọng nói, "Hắn biết ta sao, đã từng dùng ta à? Sao hắn lại biết ta dễ dùng chứ?"
Kiếm linh cảm giác sự thuần khiết của mình bị sỉ nhục: "Rõ ràng ta chỉ có một mình ngươi là kiếm chủ."
Hắn nói xong, sau đó nhìn chữ viết trên lá thư này, trong lòng lại có một chút cảm nhận kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play