Vẻ đẹp của Diệu Âm chính là như vậy, không phải trên đám mây mà là cánh hoa rơi vào trong nước, mang theo cảm giác khoảng cách gãi đúng chỗ ngứa, làm cho tất cả mọi người muốn bảo vệ một màn này không bị bất luận kẻ nào hay chuyện gì phá hư.
Tiêu Dao Du cũng không nhịn được chậm lại tiếng hít thở.
Ngụy Tử Thần nhìn chằm chằm Diệu Âm ước chừng vài phút, mới phục hồi tinh thần lại, đột nhiên quên mất mình mới vừa rồi muốn nói gì, đến khi bình phán viên nhắc nhở mới nhớ tới phải giới thiệu lẫn nhau.
Hắn vội vàng khom mình hành lễ, lắp bắp mà nói: "Ngụy Tử Thần đệ tử nội môn của Thượng Dương Môn, hai mươi sáu tuổi, tu vi Tiểu Trọng Sơn Kim Đan cảnh hậu kỳ."
Diệu Âm nhẹ nhàng khom người đáp lễ, lại không có mở miệng giới thiệu giống như hắn, đáy mắt của nàng ta có chút áy náy, biểu tình này vừa ra thì người xem đã không chịu nổi, ánh mắt khiển trách lập tức trừng về phía Ngụy Tử Thần.
Ngụy Tử Thần vội vàng xua tay: "Không, không sao, ngươi không nói cũng được."
Lại nhận được chính là Diệu Âm khom người một lần nữa, lần này là vì xin lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT