Hắn xoay kiếm, không hề nhắm vào Ngọc Sanh Hàn nữa mà chỉ về phía bầu trời bao la vô tận.
Vân đài bỗng nổi trận gió, khác hẳn với trận gió nhẹ nhàng thư thả của Kỳ Niệm Nhất ngày ấy, trận gió này phóng đãng tùy ý, hào hùng vạn trượng.
Ngọc Sanh Hàn huýt sáo một cái, tiếng cười trong trẻo xuyên qua đám mây, thanh âm của gió chạm đến mép kiếm, gõ vào thân kiếm một tiếng thanh thuý vang dội, sau lại quấn quanh lưỡi kiếm, tạo nên một cỗ uy lực chấn động.
Tựa như gió mạnh từ xa xôi vạn dặm đến đây cũng chỉ để cười với hắn một cái mà thôi.
Ngọc Trọng Cẩm xoay người, buông kiếm xuống, thân người như tán cây chuyển động theo gió, rồi lại cùng gió hòa thành một giai điệu du dương.
Đúng là "Nhất điểm hạo nhiên khí, thiên lý khoái tai phong."
Những người trước đây chưa từng xem Ngọc Trọng Cẩm giờ mới hiểu nguồn gốc của danh hiệu "Hạo Nhiên kiếm" từ đâu tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT