Kỳ Niệm Nhất gật đầu, lại cúi đầu uống một ngụm rượu: "Rượu khiến người ta to gan hơn mà, nếu uống rượu rồi còn không nói được mấy câu khí phách, thế thì lúc tỉnh táo lại càng không nói ra được."
Ôn Hoài Du liên tục lắc đầu: "Nhưng bình thường muội không uống rượu đã đủ to gan lớn mật rồi, nếu còn uống thêm tí rượu, nói không chừng ngày nào đó sẽ đâm thủng trời mất."
"Đâm thủng trời rồi túm mấy người đã phi thăng kia xuống à?" Kỳ Niệm Nhất suy nghĩ: "Hình như cũng không tồi."
Nàng càng nói càng không có giới hạn, lại bị Ôn Hoài Du vỗ trán một cái, lảo đảo.
"Chuyện về Bạch Trạch dính dáng tới rất nhiều môn phái, chỉ cần là đại tông môn từng có tu sĩ phi thăng thì đều có căn cơ phi thường, vạch trần chuyện này cũng giống như công khai chuyện ghê tởm nhất mà bọn họ che giấu ra cho người đời biết, đây là đòn công kích có tính hủy diệt nhất đối với một tông môn, nếu muội muốn làm chuyện đó, e là bọn họ cũng sẽ không tha cho muội, đến lúc đó có lẽ sẽ bị công kích tập thể." Ôn Hoài Du nhắc nhở.
Kỳ Niệm Nhất nhảy xuống từ rào chắn cửa hiên, bước chân khoan khoái đến mức lộn xộn, cũng không biết là tâm trạng tốt hay là cho uống quá chén, nàng đưa lưng về phía Ôn Hoài Du, để lại một chuỗi dấu chân lộn xộn trên mặt đất.
Trên mặt nàng ửng hồng do uống rượu, nghiêng đầu cọ lên ngực Phi Bạch, thật ra thì không chạm vào được, nhưng đột nhiên nàng lại rất muốn làm như thế, Phi Bạch không biết phải đặt tay ở đâu, tay áo rộng thùng thình dừng lại bên người nàng, lay động khiến hai cái bóng đan vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT