Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dung Hiểu Hiểu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, vốn là mọi thứ đều đang rất tốt, kết quả là bên cạnh huyên náo sột soạt, có tiếng nghẹn ngào làm nhiễu loạn bầu không khí này.
Cô mở mắt ra, Tiêu Cảng khóc đến mức bong bóng nước mũi cũng xuất hiện: “... Anh làm gì vậy?”
“Tôi chỉ cảm thấy mình đặc biệt thông minh.”
Tiêu Cảng vừa khóc vừa cười: “Nếu như đêm qua không đi theo cô thì làm sao tôi có thể sống nhẹ nhàng như vậy đước!”
Dung Hiểu Hiểu run rẩy khóe miệng: “...”
Được rồi, anh cảm thấy thông minh thì là thông minh.
Tiêu Cảng lau mặt một cái: “Mấy ngày nữa tôi sẽ lên trấn một chuyến, tôi sẽ bảo ba mẹ gửi cho tôi chút tiền.”
Lần đầu cảm thấy tiền là chuyện đơn giản, nếu như có thể nhờ mấy đứa nhỏ trong đại đội đi nhổ cỏ thì có phải là có thể nhờ những người khác làm chuyện khác không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play