Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, Đàm Vĩ đã lấy dụng cụ trên ông ta, trực tiếp đưa ra sau lưng, sợ bị thợ cả đoạt lại được.
Phó xưởng đứng giữa hai người, đầu tiên chỉ vào mũi Phùng Vĩnh Cửu mắng một trận, sau đó nói: “Anh cũng là nhân viên lão làng của nhà máy cơ khí, ở đây thì nên dốc hết sức mình để chứng tỏ mình là người địa phương, chứ không phải là cãi vã với lão đồng chí đến từ nơi xa xôi!”
Nói ông ta xong, ông ấy tiếp tục nói với thợ cả Vương ở phía bên phải rằng: “Lão đồng chí, anh cũng nên bớt giận đi. Các anh đều là những chiến hữu có cùng chung sứ mệnh, phải hòa hợp với nhau, không thể để việc còn chưa hoàn thành mà nội bộ đã xâu xé nhau rồi.”
Không nói thao thao bất tuyệt nhiều lời, ông ấy xua tay ra hiệu cho Tiểu Lưu và những người khác đưa hai người họ đi.
Nói rằng để cho họ xử lý vết thương trước và có thể bình tĩnh lại.
Ngay trước khi Phùng Vĩnh Trường được đưa đi, ông ta đã lạnh lùng nói lời tạm biệt với đồ đệ: “Cậu thu dọn đồ đạc của tôi cho đàng hoàng, nếu có mất mát gì thì đừng đi theo tôi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play