Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Toàn bộ đại đội ngay cả trẻ con cũng đang bận rộn, người có thể rảnh rỗi đã ít lại càng ít. Dung Hiểu Hiểu cũng không lười biếng vào thời điểm đặc biệt này, sau khi rời khỏi xưởng rèn trở về thì tự động tình nguyện đi theo các xã viên cùng ra đồng làm việc.
Mệt thì đúng là mệt thật nhưng tốt xấu trên người vẫn có chút sức lực, cắn răng bắt đầu làm việc, cô không hề chậm hơn người bên cạnh, thậm chí còn nhanh hơn không ít.
Tiêu Cảng làm chung với cô đã bị rơi lại phía sau thật xa, ban đầu cậu nhóc được nuôi trắng trẻo mập mạp uể oải không phấn chấn, chỉ trong thời gian có mấy ngày ngắn ngủi mà người đã gầy đi nhiều, ngay cả gương mặt trắng nõn cũng đen đi nhiều.
Lúc này cậu ấy thậm chí không còn sức để nâng tay, lộ dáng vẻ muốn chết không thiết sống nữa, đau khổ nói với giọng khàn: “Cô có thể chậm lại không...”
Sớm biết vậy đã đổi đồng đội khác, cậu ấy thật sự theo không kịp tốc độ của Dung Hiểu Hiểu. Nếu không phải cắn răng chống đỡ, thật sự rất muốn ngồi phịch xuống đất không đứng lên nữa.
Dung Hiểu Hiểu làm bộ giả ngu: “Nhanh chóng làm xong không tốt sao? Nếu chúng ta làm xong nhiệm vụ thì có thể nghỉ ngơi trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT