Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đứa con nhét cho cậu ta chắc chắn cũng không phải con cậu ta.
Càng nói càng uất ức, cảm giác mình chính là Dương Ngân thứ hai của đại đội.
Cao Liêu cũng rất đồng tình với cậu ta, vỗ vai trấn an cậu ta: “Đổi góc độ suy nghĩ, cũng may bây giờ biết sớm, cũng không cần lo lắng về sau thật sự bị người nhà này vu cáo.”
Mà ở đống cỏ khô bên kia, Quý Đình mặc quần áo vào đàng hoàng, vẻ mặt đầy hoảng hốt nói: “Vừa rồi là ai vậy? Bọn họ sẽ không thấy chúng ta chứ?”
Người đàn ông bên cạnh nhíu mày, tùy ý qua loa: “Yên tâm, nếu bọn họ đã chạy thì chắc chắn không có muốn làm lớn chuyện, hơn nữa trời tối như vậy cũng không nhìn thấy gì.”
“Thật sao?” Quý Đình vẫn có chút lo lắng, không khỏi duỗi tay ra nắm lấy tay người đàn ông: “Hay là chúng ta ở bên nhau luôn đi. Dù sao mẹ em cũng nói, trong nhà chừa cho em một gian phòng, chúng ta có thể ở trong nhà, ăn trong nhà. Nếu anh ở cùng em, cũng gần như là người của đại đội Hồng Sơn, cũng không cần phải làm công việc bẩn thỉu như vậy nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT