Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cho nên, Trình Hành chỉ có thể từ chối, anh ta cười khổ nói: “Tạm thời chúng tôi vẫn có thể sống qua ngày, tuy rằng lương thực mang theo không nhiều lắm nhưng tôi thấy đại đội trưởng của đại đội Hồng Sơn rất tốt. Chờ đến ngày mùa thu hoạch hẳn là có thể mượn một ít lương thực của đại đội.”
Hạ Mai cũng gật đầu theo: “Cao Liêu em cứ yên tâm đi, tình cảnh của cô bây giờ không tính là quá khó khăn. Nếu như sau này có cần, nhất định sẽ đi xin sự giúp đỡ của em.”
Lúc này cô ấy vẫn rất vui vẻ.
Tha hương gặp cố nhân, đối phương rõ ràng biết có nguy hiểm, vẫn ngay lập tức đến thăm cô ấy. Rõ ràng chính mình cũng rất thiếu vật tư nhưng lại không chút do dự mà mang theo nhiều lương thực như vậy đến đây.
Trong nháy mắt, cô ấy thật sự cảm thấy tất cả những gì mình làm trước đây đều đáng giá.
Bất kể là ở nông thôn hay trong thành phố, thật ra đều rất thiếu lương thực. Trước kia đã có người nói lòng tốt của cô ấy là vô dụng, giúp cái này giúp cái kia, lãng phí lương thực, mà không nhận được một chút báo đáp nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play