Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Thụ Danh vẫn rất tin tưởng anh ấy, toan định thả người ra đứng lên thì lương thực phía trước bị người nào đó đẩy sang một bên, vài người liếc nhìn cậu với con mắt tăm tia đánh giá, mặt mũi đầy vẻ nghi ngờ và kinh hãi nhìn hai người đang ôm nhau nằm dưới đất: “Cậu… các cậu đang làm gì đó?”
Trần Thụ Danh bị bọn họ nhìn chằm chằm, không khỏi thấy hơi kỳ kỳ, nhanh chóng thả tay ra đứng lên, giải thích với mọi người: “Tôi vừa bị trượt chân ngã, may mà có Cao Liêu đỡ, bằng không chắc chỏng vó rồi.”
Tuy nhiên, không ai nghe cậu ta giải thích. Một người phụ nữ trong đó buồn cười nói: “Mấy bà có nhớ không, bà Chu năm đó cũng nằm giữa ruộng lúa y như vậy với người đàn ông của bà ấy đấy.”
“Nhớ, giống y như đúc!”
“Giống thanh niên trí thức Trần vừa rồi vậy, bị người ta bắt quả tang cũng nói mình bị vấp ngã, thật sự khiến tôi buồn cười chết đi được. Nghe qua đã biết ngụy biện rồi, ai mà tin bà ấy nổi?”
Trần Thụ Danh nghe, mặt lúc xanh lúc trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play