Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lục Cảnh Thắng trợn mắt: “Anh còn dám nói, tại sao lại không nói trước một tiếng việc thanh niên trí thức có năng lực như vậy đến đại đội của anh? Giờ thì tốt rồi, lợi thế đều đã bị lò rèn chiếm hết rồi.”
La Kiến Lâm không khỏi có chút áy náy sờ sờ chóp mũi, nếu như ông bạn cũ không chủ động nhắc tới chuyện này, thật sự ông ta không hề nghĩ tới.
Cũng là không cảm thấy nhà máy đồ chơi không cần công nhân lành nghề.
Nếu thật sự không cần thì ông bạn cũ là đội trưởng an ninh, ngày nào cũng bận rộn nhiều việc cũng sẽ không đặc biệt đến đại đội một chuyến: “Là tôi không hiểu lý lẽ, đợi ngày nào đó tôi chắc chắn ôm rượu ngon đến xin lỗi đền bù cho anh.”
“Uống rượu hỏng việc, tôi yêu thích mấy ngụm rượu đó của anh.” Lục Cảnh Thắng chưa bao giờ xem La Kiếm Lâm là người ngoài, cũng sẽ không khách khí qua về với ông ta, bước vào trong nhà thì quen đường quen lối tìm một cái ghế thoải mái nhất ngồi xuống, nói rõ dự định tương lai của mình: “Nếu không phải La Đông đến báo cáo, tôi thật sự không biết chuyện này.”
Cũng không phải La Đông giấu ông ta, chỉ là cách đây không lâu anh ta tình cờ đi công tác, La Đông muốn nói cũng không cách nào nói được, mà chỉ đại khái nhắc đến với người nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT