Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dương Quyên bĩu môi: “Nói đi nói lại, chúng ta đã không thể thoát khỏi vận mệnh làm việc đồng áng, người ta có giỏi thì cũng là người ta, chúng ta nên nhận ra...Cô lại khóc cái gì?”
Thấy người bên cạnh lại bắt đầu nức nở, mắt Dương Quyên trợn trắng lên đến trời.
Đào Châu Ngọc che mặt khóc huhuhu: “Tôi...huhuhu, tôi không muốn làm ruộng.”
“Câm miệng!” Dương Quyên nghe tiếng khóc của cô ấy đến mức đau đầu, từ lúc người này đến khu nhà thanh niên tri thức, dù không phải ngày nào cũng khóc thì cũng cách dăm ba hôm lại khóc một lần, thật sự không biết cô ấy lấy nước mắt ở đâu mà nhiều như thế.
Cô ta hung dữ thì Đào Châu Ngọc càng khóc to hơn.
Khiến cho khóe miệng cô ta co giật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play