Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tất nhiên là nếu thanh niên tri thức Dung chủ động nhắc tới thì ông ấy cũng sẽ chủ động nói: “Cháu nói một chút.”
“Hai ngày này cháu cùng thanh niên tri thức Tiêu cũng coi như đã quen thuộc chuồng lợn, mỗi ngày cho ăn cùng dọn dẹp không khác gì lúc trước, không phải là chúng cháu không dành thời gian để nuôi lợn béo mà là nguyên liệu trong tay chúng cháu quá ít.”
Dung Hiểu Hiểu kể khổ: “Muốn lợn ăn đồ có dinh dưỡng, nhưng mà dinh dưỡng này đến từ đâu chứ? Con đường tiện lợi nhất thì có hơi đắt một chút, đó là đi mua...”
“Vậy không được.”
La Kiến Lâm từ chối.
Trước khi không nhìn thấy hiệu quả, ông ấy tuyệt đối sẽ không cho thanh niên tri thức Dung một xu. Vốn là để hai thanh niên tri thức mới đến nuôi lợn, thiếu chút nữa đã khiến cho người trong đại đội bất mãn, nếu như bây giờ còn cho bọn họ tiền thì ông ấy cũng đừng nghĩ được không an bình.
“Nếu không phê chuẩn tiền thì có thể cung cấp cho chúng cháu ít sức người được không?”
Dung Hiểu Hiểu nói ra khó xử: “Giống như mài nhỏ vỏ sò, ốc thành bột sau đó cho ăn, như vậy sẽ có thể giúp lợn tăng cân, nhưng mà vỏ sò, ốc đồng phải lấy từ đâu tới đây? Làm thế nào thì mới có thể mài thành bột?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT