Mấy mâm bánh trôi hoàn toàn không đủ ăn.
Mọi người ăn xong một chén, vẫn chưa thỏa mãn, mắt trông mong nhìn Thẩm Chỉ.
Thẩm Chỉ tặc lưỡi: "Ăn xong chén này là hết, lúc nãy chúng ta gói bánh trôi đến mỏi cả tay, còn muốn ăn no nữa à? Huống hồ lát nữa còn ăn cơm nữa mà."
Nghe nàng nói như vậy, lúc này mọi người mới ngượng ngùng buông chén đũa xuống.
Tuy lười gói bánh trôi, nhưng ăn cơm trưa xong, đến chiều chẳng có việc gì làm, mọi người lại quây quần bên lò sưởi, ăn vặt cũng không đủ vui, nên Thẩm Chỉ dùng rượu gạo nấu một nồi bánh trôi rượu gạo cho mọi người.
Từng người đều ăn đến mặt mày hớn hở.
Lam Nguyệt ở bên ngoài lâu như vậy, mỗi ngày đều ăn cơm trong quân doanh, đồ ăn vừa khô khan vừa khó nuốt, bây giờ trở về, chỉ cần là món Thẩm Chỉ nấu, nàng đều cảm thấy như mỹ vị nhân gian, ăn rất ngon miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT