Mắt tên này có vấn đề à? Không thấy hắn đang muốn tìm một cái lỗ để chui xuống sao? Còn muốn gây thêm chuyện gì nữa?!
Hắn cười gượng, vội vàng rút tay lại, cúi đầu nói: "Không, không, không, ta không đi đâu. Ngươi tự đi đi, ta... ta chờ sau này trồng cây ăn quả vậy!"
"Trụ Tử! Ngươi bị đập đầu vào cửa à? Việc tốt như vậy sao lại không đi chứ?"
Lão Tam cau mày: "Ngươi nghe ta đi! Cố gắng nói chuyện với ông chỉ Sở! Chúng ta trước kia luôn làm việc cùng nhau mà! Ngươi không thể không có nghĩa khí được!"
Trụ Tử cảm thấy cả người mình sắp nát vụn rồi. Nghĩa khí à... hắn cũng muốn có nghĩa khí lắm chứ...
Nhưng nếu Sở Trường Phong nhận ra hắn chính là tên trộm hôm đó, lại còn dám xuất hiện trước mặt Sở Trường Phong, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Lần trước tha cho hắn, người ta đã nói rõ ràng là không muốn gặp lại hắn, nếu còn xuất hiện nữa thì sẽ giao cho quan phủ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play