Nhân lúc Tô Diệu Y không kịp phản ứng, Cố Huyền Chương đã được tri phủ và các danh nho khác đón vào phủ học. Cố Ngọc Ánh và Dung Giới cũng chỉ chào hỏi vài câu rồi kề vai sát bước vào trong.
Bóng lưng của hai người đặc biệt xứng đôi, đến cả Tô An An đứng bên cạnh cũng không nhịn được mà khẽ “oa” một tiếng, rồi lại quay đầu nhìn Tô Diệu Y, hối hận mà đưa tay bịt miệng.
“…Ý con là gì đây?”
Tô Diệu Y chỉ cảm thấy như mặt trời mọc từ phía tây—Tô An An cái đầu đơn giản này từ bao giờ hiểu đạo lí đối nhân xử thế như vậy?
Tô An An dời tay ra, lí nhí nói: “Không thể đứng trước mặt bánh hấp mà khen bánh nướng ngon hơn được. Cái này thì con hiểu mà, cô cô.”
“…”
Tô Diệu Y đột nhiên mất cả hứng hóng chuyện, hất tay bỏ vào trong cửa tiệm: “Hết trò rồi, làm việc thôi.”
Tuy “Tri Vi Đường” đã khai trương, nhưng vẫn thiếu thợ khắc và thợ in. Tô Diệu Y không muốn chỉ bán sách cũ khắc ở Lâu huyện, nên đã tự tay viết vài tờ thông báo tuyển người, dán ngay trước cửa hiệu.
Cả ngày hôm đó, nhờ vào sự náo nhiệt do Cố Huyền Chương mang đến Lâm An, họ cũng gặp được mấy tay thợ lành nghề. Thợ in thì còn tạm ổn, nhưng thợ khắc thì luôn khiến Tô Diệu Y không vừa ý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play